NGỌN LỬA TRONG TÔI

Quảng Nghiêm – Trần Thị Thanh Thúy

Tôi không dám chắc là ngọn lửa Đạo trong tôi sẽ cháy mãi. Nhưng có một điều tôi chắc chắn rằng, ngọn lửa ấy cho đến thời điểm bây giờ đã luôn cháy hết mình. Tôi vẫn thế, luôn tự hào và xúc động khi nhắc đến hai tiếng Thiên Hương.

Nơi bản thân tôi đã sống hết mình cho những năm tháng còn có thể cống hiến. Nơi ngọn lửa trong tôi được nhen nhóm, được thắp sáng lên bởi nhiều nhân duyên mà tôi rất khó hình dung được. Từ đó ngọn lửa Đạo được hun đúc trong tôi ngày một lớn hơn, khi bản thân tôi nhận thấy các anh chị đi trước đã luôn giữ cho ngọn lửa vẫn cháy, luôn bằng tất cả tình thương của mình, giữ lửa để truyền lại cho các em của mình dù có vất vả và gian lao. Và từ đó tôi nghĩ mình cũng cần góp sức để ngọn lửa ấy được cháy mãi. Hôm nay đây, ngọn lửa ấy lại tiếp tục được truyền trao. Khi các anh tổ chức một đêm lửa trại. Không giống những đêm lửa trại khác, chúng tôi thường hò reo, nhảy lửa, cùng nhau ca hát cười đùa vui vẻ. Đêm lửa trại hôm nay, đêm lửa của ngày trại kỹ năng kỷ niệm Ngày Dũng 2019 (ngày xuất gia của Thái tử Tất Đạt Đa). Các anh chọn cho chúng tôi một không gian mới, không gian của núi rừng thanh vắng, sự im lặng của cảnh vật xung quanh, cùng không khí hiền hòa của đất trời, đã tạo nên cho chúng tôi một đêm lửa trại đầy ý nghĩa và thật nhiều cảm xúc. Bước đầu vào chương trình lửa trại là một không khí thật sự sâu lắng, khi chúng tôi biết ngọn lửa được thắp lên đầu tiên là ngọn lửa trong tâm, ngọn lửa ghi nhớ công ơn của những người đi trước, những thế hệ anh hùng đã quên mình, hy sinh trong thời chiến để giữ vững nền độc lập của dân tộc. Ngọn lửa của các thế hệ anh chị đi trước vẫn luôn cháy vì hai tiếng Thiên Hương. Còn với chúng tôi, gọi đây là ngọn lửa của sự “giải bày”, ngọn lửa cháy mang theo những lời tâm sự, những tâm tư nguyện vọng đóng góp cho Gia đình, những vướng mắc, những chướng ngại mà trong suốt quá trình sinh hoạt dù có lúc các em chưa thật sự hài lòng về các anh chị, chưa có sự hòa nhập, đồng sự đối với bạn đoàn mình mà không dám nói ra… Và ngọn lửa hôm nay là chính các anh chị khơi nguồn, để cho tất cả đều được thổ lộ, đều được nói lên chính kiến của mình, để cùng nhau xây dựng, làm nên sự thay đổi, thay đổi trước hết là để bản thân mình tốt hơn, thay đổi để trong Đoàn hiểu nhau hơn, thay đổi để GĐPT Thiên Hương ngày một vững mạnh hơn. Tất cả những gì muốn nói, cần nói thì hôm nay gửi nơi ngọn lửa này, dù mọi chuyện có như thế nào thì cũng phải giải bày cho bằng hết cùng với nhau, nếu bản thân người trong cuộc không giải quyết được thì tất cả sẽ cùng giải quyết, tìm cách để kết thúc những gì không vui, những chuyện của quá khứ. Nhờ nó cháy hết, mang đi hết những điều đã qua, những chuyện đã cũ, kết thúc đi chặng đường 59 năm đã qua của Gia đình, kết thúc để bắt đầu một chặng đường mới, để ngày mai khi ngọn lửa ấy sẽ là một ngày mới, một ngày mà trước hết bản thân mỗi người phải mới, một ngày mà Thiên Hương phải mới, một ngày mới mở ra cho chặng đường 60 năm mà biết bao thế hệ đã cùng nhau cố gắng, nổ lực phấn đấu để giữ vững GĐPT Thiên Hương. Một Thiên Hương luôn không ngừng đổi mới, không ngừng phát triển, không ngừng đào tạo nên những lớp người luôn sẵn sàng hy sinh vì tập thể, vì sự phát triển của Gia đình.

Và như thế ngọn lửa đã giúp chúng tôi xóa tan đi những nỗi buồn, những ưu tư, phiền não bấy lâu trong lòng, chỉ còn lại trong chúng tôi ngọn lửa của niềm tin, niềm hy vọng hướng đến ngày mai. Chúng tôi lại như được tiếp thêm dầu, thêm hơi ấm, thêm tình thương, thêm sự nhiệt huyết, thêm một lời hứa. Hứa rằng ngày mai đây, dù chặng đường mới có như thế nào thì anh chị em sẽ cùng nắm chặt tay nhau, dắt nhau vượt qua mọi chướng duyên của chặng đường màu lam mà bản thân mỗi anh chị em đã lựa chọn. Và rồi ngọn lửa ấy sẽ được giữ mãi, được truyền trao mãi qua các thế hệ, ngọn lửa để Thiên Hương mãi sáng, mãi muôn đời ngát hương như chính những gì các anh chị đi trước đã gửi gắm trong bài “Thiên Hương Ca”.

Còn với tôi, giờ đây. Thiên Hương trong tôi mãi là lửa, là tình thương, tình yêu mà không nơi nào có thể mang lại. Là hơi ấm của ngọn lửa tâm hồn, luôn ấm mãi để tôi luôn thấy mình hạnh phúc, được sự che chở dưới ánh từ quang của Đức Từ Phụ, sự yêu thương của tất cả anh chị em. Là nơi mà tôi luôn mong ngóng đến mỗi chiều chủ nhật để trở về. Trở về với sự bình yên, sự yêu thương nhau của tất cả mọi người không kể hoàn cảnh riêng của cuộc sống hàng ngày ra sao. Trở về để được tiếp thêm lửa, để cháy hết mình vì màu Lam. Trở về để ngọn lửa tâm hồn luôn được cháy mãi, cháy mãi không thôi….

Dương Hòa, tháng 2 năm Kỷ Hợi- 2019

Thêm đánh giá
1
2
3
4
5
Đồng ý
     
Huỷ

Đánh giá bài viết

Gia đình Phật tử thành phố Huế
Đánh giá trung bình:  
 0 đánh giá